Tin mới
Cảm nhận về Ngày da cam

Ngày đăng: 10/08/2009 - 14:17:10

Tôi viết thư này thay truyền đơn phân phát Gửi bạn năm Châu có nhân cách, lương tâm Hãy cùng chung tay, mau chia sẻ đôi phần Cho chúng khỏi thiệt thòi - vì chính ta có lỗi.

Màu da cam

 

Đúng là màu của loài quả thơm ngon

Ngửi đã thấy vị hương tươi, bổ dưỡng

Loại đặc sản để mang thăm người ốm

Cam giấy, cam sành, cam Bố Hạ, cam xanh

 

Ở Hà Lan họ chọn màu da cam

Màu dân tộc – niềm tự hào, yêu thích               

Cả đất nước trong rừng cờ sắc áo

Khi trên cầu trường quả bóng đá đang lăn

 

Các tu sĩ dòng đạo Bà La Môn

Cũng khoác áo có màu da cam đó

Họ cầu nguyện để dân gian hết khổ

Cho cuộc đời, nhân quả, chút từ bi.

 

Nhiều loài hoa mang màu sắc da cam

Lúc nở rộ rạng ngời khoe dưới nắng

Bên tường leo, lối công viên, chậu cảnh

Màu da cam - màu ấm áp đáng yêu

 

Rồi một hôm người ta bỗng nhắc nhiều

Về một loại Da cam dị thường, lạ hoắc

Mà người Mỹ đến Việt Nam reo rắc

Diệt cỏ, triệt rừng để “kết thúc” chiến tranh?

 

Phun rải khắp nơi, cây cỏ chết rất nhanh

Cả giã thú cũng tìm đường chạy chốn

Rừng rậm trơ ra, như mặt trăng hỗn độn

Lửa bén vào bùng cháy, khói ngút nghi…

 

Tưởng đã quên rồi theo năm tháng qua đi         

Nhức nhối mấy cũng lẩn vào dĩ vãng

Khẩu súng hôm nào thành lưỡi cầy, chiếc xẻng

Vết thương núi rừng khép lại giống như xưa…

 

Nhưng có tiếng ai kêu, khóc ở đằng kia

Những đứa trẻ sống đớn đau, dị dạng

Chúng có tội gì mà ông trời hành mạng                        

Thiếu chân, tay - không biết nói, biết cười

 

Chúng chẳng hiểu sao phải tồn tại trên đời

Sống như chết không tìm ra lối thoát

Chúng hét lên những tiếng kêu thảm thiết

Hãy cứu chúng con khỏi kiếp đọa đầy!!!…

 

Từ cánh rừng xưa, cha mẹ chúng đến đây

Những người lính, chiến trường xa bỏ lại

Thoát khỏi binh đao vui cầy, bừa, gặt hái

Mơ ngày trở về với làng xóm thế thôi…

 

Các anh, chị, những người bạn của tôi

Họ đã cam chịu bao thiệt thòi, thiếu thốn

Vẫn cánh đồng xa, cảnh cầy bừa bận rộn

Gánh sắn, rổ khoai đâu có thở than chi…

 

Khát vọng chân thành, bình dị như mọi khi

Mái ấm, nhà tranh vây quanh đàn con trẻ

Hội nhập, liên doanh, bình minh dần hé mở

Không còn chiến tranh, trái đất mãi vui cười

 

Họ khiêm tốn cầu mong như mọi người

Được sống, được vui, nói lời cầu nguyện

Được ao ước dẫu chỉ là mơ mộng

Hai trái tim vàng, mái lá - sống trên đời                                                                   

Họ nào biết đâu đã mang theo nhức nhối

Chất độc màu da cam trong chính máu mình

Từ đó sản sinh một thế hệ tội tình

Những nạn nhân của mỹ miều - khoa học

 

Một tên gọi đẹp lại gây thêm tang tóc?

Khi quê hương tôi đã thấm đủ lâu rồi

Bom, đạn, tên rơi chỉ vừa mới yên thôi

Nhưng day dứt này vẫn còn nguyên - bức bối…

 

Màu da cam, màu tình đời, hứng khởi   

Mà với Việt Nam nó lại quá khổ đau

Những sinh linh bé nhỏ biết gì đâu

Quằn quại, ngác ngơ, dại khờ, mất mát…

 

Tôi viết thư này thay truyền đơn phân phát

Gửi bạn năm Châu có nhân cách, lương tâm                 

Hãy cùng chung tay, mau chia sẻ đôi phần

Cho chúng khỏi thiệt thòi - vì chính ta có lỗi.

 


Nguồn tin: Do.honza


Xem tin theo ngày: